Thứ Năm, 14 tháng 6, 2012

VIẾT CHO NHỮNG NGÀY NẮNG

Cứ vào những ngày đầu của tháng 5, thành phố Quy Nhơn lại rục rịch chuẩn bị khoác lên mình chiếc áo choàng màu vàng chói chang của ngày nắng oi bức. Mùa nắng - mùa hong khô cảm xúc ướt át sau nhiều trận mưa dai dẳng đã đến rồi. Ca dao Việt Nam có câu “Đêm tháng năm chưa nằm đã sáng/ Ngày tháng mười chưa cười đã tối” quả thật đúng nên dẫu mới 5h30 mà trời đã sáng bưng bưng, thử kéo cửa bước ra khỏi nhà hướng nhìn lên dãy núi phía Tây đã thấy nguyên vạt nắng vàng phủ kín từ lúc nào rồi. 6h45 hòa vào dòng người đi làm, ngoài đường không còn cái se lạnh dễ chịu của những buổi sớm mai để ta có thể “nướng” thêm vài phút trước khi thức dậy mà thay vào đó là những tia nắng rát bỏng chiếu thẳng vào da mặt, trên cánh tay trần rồi không ngừng lè lưỡi “sắc như dao cạo” liếm xuống mặt đường.

Nóng thật, và cách đơn giản, rẻ tiền nhưng hữu hiệu nhất là tắm biển - thú xả stress vào mùa nắng của người dân xứ nẫu. Ku Trí nói vậy vì cũng có lý do, thành phố Quy Nhơn nằm trải dài theo hình cánh cung và ôm lấy bờ biển cát vàng óng ánh như một đôi tình nhân, chỉ cần đi bộ khoảng vài chục bước chân là ta có thể nhìn thấy cái bao la của trời biển và rồi mặc sức thả mình bồng bềnh cùng với sóng nước mênh mông.

 

Chiều xuống, thử dạo một vòng từ Eo Nín Thở đến Resort Hoàng Gia chúng ta sẽ chứng kiến hàng loạt hoạt động luôn diễn ra huyên náo trên bãi biển từ đá bóng, đá cầu, bóng chuyền, chạy bộ hay đơn giản ngồi uống một ly nước để kiếm chút gió mát và tranh thủ ngắm hotboy, hotgirl với những bộ đồ thật mát mẻ đang chạy nhảy hay bơi lội tung tăng dưới nước. Một dạo, báo đài đăng tin cá mập xuất hiện và cắn người ở bãi biển Quy Nhơn khiến chẳng ai dám tắm mà nếu có thì cũng đứng mấp mé trong bờ chứ không dám bơi ra xa. Tin vui cho người dân phố biển vì vừa qua Chi cục Khai thác và Bảo vệ nguồn lợi thủy sản Bình Định đã lắp đặt và đưa vào vận hành hệ thống ngư cụ phòng cá mập gồm 3 cụm, mỗi cụm có chiều dài 400m gồm 200m lưới và 10 câu đơn bố trí đặt xem kẽ nhau ở những vùng cá mập thường xuất hiện nhằm ngăn chặn cá vào bờ. Thật không thể diễn tả cảm giác như thế nào cho các bạn hiểu sau mỗi lần vùng vẫy, ngụp lặn trong làn nước biển xanh biếc màu ngọc bích, chỉ biết rằng cái mát lạnh của biển mơn man trên da thịt như giúp mọi người xua tan cái nóng oi ả, khiến đầu óc tỉnh táo, tinh thần phấn chấn sau một ngày lao động, làm việc mệt nhọc và vất vả…

 

Sau khi đi tập thể dục xong, một lần thử đứng lặng chiêm ngưỡng cảnh hoàng hôn đang từ từ ôm lấy đại dương, ku Trí cảm thấy lòng đột nhiên lắng lại và mọi ưu phiền trong một ngày dài bất tận dường như tan biến. Liếc nhìn mấy đứa trẻ bơi đùa cùng ba mẹ chúng với những chiếc áo phao đầy màu sắc được mặc gọn gàng trong người bỗng ku Trí chợt nhớ về tuổi thơ đầy yêu thương của mình...

 

Ngày ấy để được đi tắm biển không phải là một điều dễ dàng vì ku Trí không biết bơi, mẹ thì đâu có thời gian do bận dạy học cả ngày còn ba phải đi công tác quanh năm, số ngày ở nhà dường như chỉ đếm được trên đầu ngón tay. Là dân miền biển nhưng không được đi tắm biển thì mọi người cũng biết cảm giác thế nào rồi nên mỗi dịp có bà con họ hàng ở xa đến nhà chơi là y như đó là niềm hạnh phúc của ku Trí. Có người dẫn đi tắm biển thì mẹ mới an tâm và những người này đã gián tiếp giúp ku Trí biết bơi mặc dù họ chỉ ngồi yên trên bờ trông chừng mà thôi, ku Trí vẫn còn nhớ như in bài học đầu tiên về bơi lội của mình đó không phải từ những hồ bơi có huấn luyện viên dạy hay từ những chiếc phao bằng xốp lung linh sắc đỏ trắng mà là chiếc can nhựa 10 lít đựng dầu lửa mượn của mẹ, ban đầu chỉ là những động tác dùng hai tay ôm chặt can nhựa, hai chân quẫy đạp xuống nước thật mạnh để rồi vài năm sau đó mới hình thành nên những động tác như bơi trườn sấp, bơi ngữa, bơi bướm và cứ như thế ku Trí biết bơi từ lúc nào cũng không hay.

 

            

 

Mặc dù chỉ là chiếc can nhựa cũ kỹ nhưng ku Trí vẫn luôn tự hào rằng nó chính là một trong những miền ký ức tuổi thơ đẹp đẽ, luôn hiện hữu và chiếm một khoảng nhỏ trong trái tim của ku Trí để mỗi khi nhắc lại con tim thêm một lần rạo rực niềm vui, niềm hạnh phúc trẻ thơ.

 

Miệng mỉm cười, chân dợm bước rồi ku Trí trộm nghĩ: “Chắc gì những đứa trẻ ngày nay có được tuổi thơ đẹp bằng mình nhỉ!!!!”

 

P/S: Hình ảnh sưu tầm

22 nhận xét:

  1. Yeu QN tha thiet du em ko co biet boi de duoc thoa thich vay vung trong long bien ca. :))

    Trả lờiXóa
  2. Chi can ngay ngay nhin thay bien truoc mat la man nguyen roi. Ko can boi hay tam chi het. Hehe

    Trả lờiXóa
  3. Nhớ bãi biển Qui Nhơn quá, nhớ buổi chiều 2 anh em mình đi dạo nhìn họ lưới cá, vẫn mong sẽ có dịp quay lại Qui nhơn...

    Trả lờiXóa
  4. hehehe, bây giờ nếu bé Trí ôm can nhựa tắm thì phải là cái can 20 lít thì mới nổi lên quá, hehehe.
    Cái vụ cá mập sao mà vẫn thấy còn chứ, cách làm này cũng đâu có hữu hiệu đâu hả cậu, tắm vậy cũng nguy hiểm quá, biết đâu nó táp một cái thành "quến mù" luôn á. hehehe
    Tuần mới vui nhiều nhé cậu.

    Trả lờiXóa
  5. Hehehe! Nhớ Quy Nhơn... nhớ cá mập con..

    Trả lờiXóa
  6. Thêm một chuyện ngày xưa bây giờ mới kể nữa nè. :))

    Trả lờiXóa
  7. Mềnh đang lạnh hông muốn bơi âu. Lạnh quá, lạnh quá!!!!!!!!!!!!!!! :D

    Trả lờiXóa
  8. Nóng này mà tắm biển thì thôi rồi. ;)))))))))))))))

    Trả lờiXóa
  9. Nhớ biển Quy Nhơn, nhớ những ngày còn bé con đá banh thỏa sức! Sau bao nhiêu năm, bờ biển có đẹp hơn, nhưng cảm giác không gian thì bé lại !

    Trả lờiXóa
  10. Mình cũng quê ở biển nhưng ít tắm biển lắm, bạn có tuổi thơ thật đẹp gắn liền với quê hương vùng biển mình!

    Trả lờiXóa
  11. Chủ nhà đâu mất luôn vậy ta? khách đến thăm rần rần mà không thấy đón tiếp luôn á.

    Trả lờiXóa
  12. Người ta nói đến Quy Nhơn mà không tém biển thì xem như chưa đến Quy Nhơn á Xuka. Thiếu xót...thiếu xót..hihi...

    Trả lờiXóa
  13. Cái con bé này công nhân yêu biển thấy sợ luôn á, hèn gì cứ nghe nói tối nào em cũng tung tăng đạp xe xuống biển để dạo, coi chừng có ngày.... hia hia...

    Trả lờiXóa
  14. Bây giờ thì khỏi cần ôm can nhựa nữa cậu vì tớ biết bơi rồi mà, nhưng xem ra tớ phải chuẩn bị 1 cái cho cậu để khi nào cậu ra Quy Nhơn có mà xài...haha...
    Vụ cá mập thì vẫn còn á cậu, nhưng mình ngăn ngừa bằng cách giăng lưới từ xa hỏng cho nó vào gần bờ để táp rồi trở thành "quến mù" á cậu...hahaha...
    Nghe người ta nói do thời gian gần đây ngư dân thả nhiều loại chà cá, chà tôm hùm, lồng lưới, rạn nhân tạo… sát bãi tắm, là điều kiện để cá mập vào gần bờ săn mồi sinh sống á cậu....

    Trả lờiXóa
  15. Cạn đề tài để viết rồi đấy em nên anh đành chuyển viết về những chuyện đã xảy ra trong quá khứ vậy...hehe...

    Trả lờiXóa
  16. Ừ hén... MH cũng đã từng có thời gian sống ở Quy Nhơn mà, cái gì mà gọi là ký ức thì làm sao có thể nào quên được...hihi...

    Trả lờiXóa
  17. Phải roài, lúc này pạn đang vi vu trên Đà Lạt mừ thì nóng sao được. Phe phang có đẳng cấp ghê...hehe...

    Trả lờiXóa
  18. Tử năm ngoái cũng lần đầu tiên đặt chân đến Quy Nhơn nhưng chưa kịp tắm biển Quy Nhơn một chút nào.
    Có ra Ghềnh Ráng và bán đảo Phương Mai.
    Quy Nhơn hiền và chân chất.
    Tử có quen 4 bạn trên Multi này ở Quy Nhơn đấy.

    Trả lờiXóa
  19. Hehe... Mình có ghé qua nhà Tử để chào 1 cái nhưng thấy cửa nẻo đóng kín mít...
    Quy Nhơn có rất nhiều cảnh đẹp để khám phá nhưng ngành du lịch chưa phát triển như Nha Trang, Đà Nẵng hay Vũng Tàu. Nhưng mình lại thích vạy, thích cái không gian tĩnh lặng, bình yên và trong lành của nó....

    Trả lờiXóa
  20. Mát mẻ, sảng khoái và tinh thần sẽ trở nên phấn chấn hơn á ông pạn...hehe...

    Trả lờiXóa
  21. Vậy Quy Nhơn cũng đã từng in dấu tuổi thơ của bạn rồi, cảm nhận của bạn thật chính xác... tốc độ đô thị hóa ồ ạt đã khiến bãi biển Quy Nhơn trở nên thu hẹp lại nhưng bù lại xuất hiện một con đường ven biển tuyệt đẹp mà bạn...hehe...

    Trả lờiXóa
  22. Cảm ơn TH đã chia sẻ... Mình nghĩ ai cũng có một miền ký ức tuổi thơ đẹp cả, thế hệ tụi mình lúc đó không sung sướng như tụi trẻ bây giờ nhưng mãi mãi nó là kỷ niệm đẹp đẽ nhất, hành trang vững chãi nhất để chúng ta vững bước trong cuộc đời này :))

    Trả lờiXóa