"Ve ve! Ve ve..." Bản nhạc mùa hè của những chú ve đã ngân lên rộn rã, ở một góc đường, phượng vĩ thắp đèn đỏ rực trên những tán lá xanh như báo hiệu một mùa chia tay sắp đến...
Thời gian trôi qua thật nhanh, một cái chớp mắt đã mười mấy năm lặng lẽ vút đi kể từ ngày ku Trí rời xa mái trường đầy kỷ niệm, tạm biệt giảng đường đại học nhiều ước mơ và hoài bão để đối mặt với những vất vả mưu sinh, xô bồ của cuộc sống thường nhật. Nhớ lắm… Những ngày tháng 5! Mà có lẽ khi nhắc đến thời áo trắng, ai cũng có một ký ức đẹp, phút chốc thấy bâng khuâng và bồi hồi, cái thuở chỉ biết ăn biết học, không phải lo toan cho cuộc sống bộn bề, cái thuở thơ ngây và hồn nhiên như trang giấy trắng.
Đó là những ngày của năm cuối cấp với bận rộn bài vở ôn thi tốt nghiệp và chuẩn bị thi đại học nhưng vẫn không quên lưu lại những ký ức đẹp qua từng trang lưu bút. Có lẽ ku Trí là người may mắn được lưu bút tích ghi lại những tâm tình, cảm xúc, những lưu luyến khi phải sắp xa thầy cô, xa bạn bè trong tất cả các cuốn lưu bút của mấy đứa bạn cùng lớp. Chợt thấy sống mũi cay cay, lành lạnh nơi đuôi mắt khi bắt gặp tấm ảnh của một đứa bạn điệu đà, một dòng thơ viết vội hay một câu nói ngô ghê nào đấy. Nhớ mãi không quên nhỏ bạn thân có biệt danh “Hiền bố” với lời dặn “Khi tui làm sổ lưu bút, ông phải là một trong những người viết đầu tiên cho tui đấy nhé!!!”. Bạn tin tưởng thì dĩ nhiên ku Trí cảm thấy rất vui nhưng sau đó không nhớ bạn đã giận chuyện gì mà mãi sắp đến ngày chia tay bạn mới dúi quyển lưu bút vào tay ku Trí rồi nói: “Ông nhớ viết lưu bút cho tui đấy, phải gửi tặng tui một tấm hình luôn đó nghen”. Bạn nở nụ cười thật tươi làm xóa tan cái khoảng cách vô hình đã tạo ra giữa bạn và ku Trí, và nụ cười của tình bạn ấy vẫn mãi tuyệt đẹp cho đến tận bây giờ mỗi lần nhắc lại. Nhớ không quên bất kỳ chi tiết nào của những buổi tiệc sinh nhật thật giản dị và ấm cúng mà có lẽ trong số đó có người chỉ tổ chức một lần duy nhất vào năm cuối cấp, chẳng biết ai nghĩ ra sáng kiến này nhưng thật sự nhờ những buổi gặp gỡ như thế đã thắt chặt hơn tình bạn, lưu giữ những khoảnh khắc ấn tượng khó phai trong trái tim mỗi người.
Who am I?
Đó là những ngày đi thực tập ở trường PTTH Hùng Vương, lần đầu tiên đứng trên bục giảng ở cái tuổi 21 và được gọi bằng hai từ thân thương “thưa thầy” khiến ku Trí không giấu được niềm tự hào. Nhớ thật nhiều tiết dạy đánh giá đầu tiên với biết bao lo lắng, hồi hộp nhưng được sự giúp đỡ tận tình từ cô giáo hướng dẫn Nguyễn Thị Ngọc Hoa và sự động viên, ủng hộ của các em học sinh đã khiến ku Trí thêm phần tự tin để hoàn thành bài giảng một cách trọn vẹn. Nhớ lắm những giọt nước mắt, những cái cười gượng gạo che đậy cảm xúc, những tấm hình trao tay giữa thầy và trò khi ku Trí nói lời tạm biệt vào tiết học cuối cùng để kết thúc 8 tuần thực tập sẽ mãi là một dấu ấn không thể quên. Có thể rồi ngày mai những cô cậu học trò này khôn lớn và kỷ niệm về thầy giáo thực tập sẽ dần phai nhạt trong các em, cả ku Trí mặc dù không có duyên theo nghiệp dạy học nhưng có lẽ những cảm xúc về lần đầu tiên tập làm thầy giáo sẽ là ký ức đẹp trong quãng đời áo trắng của mình.
I'm a teacher... handsome teacher...hehe...
“ Có những mùa hè không hề trở lại
Chỉ nghe tiếng ve trĩu cánh phượng hồng
Trang sách cũ xa rồi xa mãi
Ngân khúc nhạc lòng trong nỗi nhớ bâng khuâng…”
Dù là thời gian trôi không quay trở lại, cũng như mùa hạ này trôi qua rồi mùa hạ khác sẽ đến chứ mùa hạ ấy không hề quay về nhưng những tháng năm thời áo trắng sẽ còn đọng mãi trong tim của mỗi người, vẹn nguyên tất cả những cảm xúc trong veo thuở ban đầu mà không có một “con sóng” thời gian nào xô đi được.
Hihi! Hay Quá ...thưa thầy....
Trả lờiXóaHaha... Sao hồi đó nghe 2 từ "thưa thầy" mình thấy khoái nhưng giờ nghe MH nói mà nổi hết cả gai ốc á...haha...
Trả lờiXóaMùa hạ qua rồi anh, viết về mùa thu đi, hihi
Trả lờiXóaOh... ngày xưa Anh học sư phạm àh? hay quá hén... :)
Trả lờiXóaBài viết hay nè, đọc làm nhớ... ngày xưa ghia... cái thuở viết lưu bút rồi tặng hình á. :D
Trả lờiXóaAi trong đời cũng có 1 ký ức thời mới lớn, cái thuở ngây ngô, vụng dại nhưng dễ thương... khó phai mờ hén anh Trí. :)
Trả lờiXóaTặng cậu bài thơ này, chúc những ký ức đẹp sẽ ùa về và còn mãi trong cậu như ngày nào nhé ông bạn.
Trả lờiXóaChia Tay Mùa Hạ
Nguyễn Thị Kim Chi
Mùa hạ đi rồi em ở đây
Con ve kêu nát cả thân gầy
Sông Hương như mới vừa say khướt
Tỉnh lại trôi về phía gió mây
Hoa phượng trên đầu bỗng xuống chân
Chia tay mùa hạ đã bao lần
Em như chim sẻ vừa kêu chiếp
Quả chín trong vườn chửa kịp ăn
Mặt trời vô cớ vọt lên cao
Trời biếc hình như cũng thế nào
Em không giữ nổi con ve lại
Mùa hạ đi rồi níu lại sao ?
Thu chửa kịp về hạ đã qua
Mình em đứng đợi cả hai mùa
Nếu anh về được thay mùa hạ
Chắc là phượng lại cháy bừng trưa .
tấm hình anh đứng trên bục giảng..e nhìn ko ra luôn đó
Trả lờiXóaso ra anh cũng cùng nghề với bé XU hén!
đã có thời gian làm giáo sinh thực tập ....có lẽ là kỷ niệm zui của cuộc đời anh nhỉ!?
Trả lờiXóariêng e thích mấy thầy cô giáo sinh thực tập...có lẽ vì họ còn trẻ, cùng suy nghĩ và có nhìu cái tương đồng mà gv trực tiếp ko thể có....nên dễ thông cảm và nói chuyện cởi mở với tụi e, hồi đó chọc ghẹo thầy cô thực tập đến nổi họ mắc cỡ đỏ mặt...nhớ lại còn mắc cười ^_^
Mùa hè mới có nhiều kỷ niệm đáng nhớ chứ em...hehe... Hiện giờ quê anh cũng đang cao điểm nắng nóng, có ngày lên đến 37-38 độ. Hãy chờ qua những đợt nắng này anh sẽ viết tặng em một bài về mùa thu nhá...
Trả lờiXóaCảm ơn cậu đã chia sẻ... Cứ tưởng rằng cậu sẽ làm một bài thơ tặng tớ chứ...hihi...
Trả lờiXóaThời gian luôn trôi đi thật nhanh và chẳng mấy chốc chúng ta trở nên "già" lúc nào không biết nhưng cái tuổi học trò trong trẻo, thô sơ, trong sáng và đẹp đẽ mãi luôn để lại ấn tượng sâu đậm nhất trong mỗi chúng ta đấy cậu...hehe...
Cuộc sống mà, có rất nhiều chuyện bất ngờ xảy ra ngoài dự tính của mình đấy kưng, ví như anh học sư phạm cũng là 1 ẩn số thú vị đấy Wa... ^_^
Trả lờiXóaMấy đứa học sinh bây giờ chẳng còn viết lưu bút như tụi mình ngày xưa đâu Wa ơi, nhớ hồi đó tụi anh bị mấy đứa bạn nữ bắt đi chụp hình để tặng cho tụi nó đấy chứ. Đến giờ nghĩ lại thấy buồn cười thiệt á...hehe...
Trả lờiXóaCó bao giờ kưng ao ước một lần nữa được mặc áo dài trắng đạp xe trên con đường thân quen ngày nào hay ước ao một lần được vô tư, hồn nhiên như ngày xưa yêu dấu. Chắc là có phải không Wa???
Trả lờiXóaCăng mắt ra nhìn mà em vẫn không nhận ra anh nỗi, vì em chỉ biết anh Trí đầu đinh thoai.(trong này hông có ai đầu đinh hết trơn) :)))))))))))))))))))))
Trả lờiXóaGiờ đoán mò thử nha, có phải người đứng ngoài cùng phía bên trái, chống tay ngang hông không anh???
"Hạ cuối sao mong manh một cánh hoa rơi nơi góc trường. Hỏi có ai bâng khuâng khi nghe tiếng ve trên nhành phượng vĩ. Ngàn khúc ca ve ơi buồn quá mênh mang bao kỉ niệm. Còn đó trong tim ta dấu yêu một thời". :))
Trả lờiXóaMỗi khi nghe bài này là muốn rớt nước mắt. hức hức
Chào thầy Trí em về ạ. hí hí
Trả lờiXóaCảm ơn cậu đã chia sẻ... Cứ tưởng rằng cậu sẽ làm một bài thơ tặng tớ chứ...hihi...
Trả lờiXóaThời gian luôn trôi đi thật nhanh và chẳng mấy chốc chúng ta trở nên "già" lúc nào không biết nhưng cái tuổi học trò trong trẻo, thô sơ, trong sáng và đẹp đẽ mãi luôn để lại ấn tượng sâu đậm nhất trong mỗi chúng ta đấy cậu...hehe...
Chắc lúc đó anh còn là "con nai vàng ngơ ngác" nên em không nhận ra anh chứ gì...hehe...
Trả lờiXóaThật sự là vui lắm... Thường đi thực tập là khoảng thời gian sau Tết nên hay trúng vào 2 dịp lễ: ngày 8-3 và 26-3. Tụi anh cũng tổ chức buổi tọa đàm để học sinh nam tặng hoa cho nữ, tham gia dựng trại và sinh hoạt cùng tụi nó... Có nhiều đứa quý mình mời cả về nhà chơi nữa chứ... nhiều nhiều lắm không thể kể hết ra đây được á...hehe...
Trả lờiXóaTrật lất... người đó không phải là anh á, em cứ tìm ai đẹp trai nhứt trong nhóm thì đó mới là anh...hia hia...
Trả lờiXóaHỏi ai không khỏi bâng khâng khi nghe đâu đó tiếng ve kêu râm ran, những cánh phượng đỏ rực vương vãi rơi khắp sân trường... Lúc rảnh rỗi hãy nhớ về những kỉ niệm của một thời học sinh yêu dấu nhé em vì nó sẽ là hành trang theo chân em suốt quãng đời còn lại.
Trả lờiXóaNổi gai ốc lần 2 á...há há...
Trả lờiXóaThì em đã bảo là đoán mò rồi mà, chứ thật sự là em nhìn hông ra, biểu kiếm anh đẹp trai chắc tìm mờ mắt hẻm ra quá, vì...anh nào cũng xấu chai hết trơn. há há
Trả lờiXóaChết rồi... coi mai đi khám mắt lại chứ để lâu nguy hiểm em nhé, chắc là tăng độ rồi á nên nhìn đẹp thành xấu hết ráo trọi...haha...
Trả lờiXóaXớ! Mí anh đẹp chai ở dạng tiềm ẩn quá mà, mắt thường nhìn còn hỏng ra nói gì mắt cận chớ. :)))))))))))))))))))
Trả lờiXóaNói sai nhá, 4 mắt bao giờ cũng tinh tường và chính xoác hơn 2 mắt đóa nha...hia hia...
Trả lờiXóatai anh nhiu` toc hon bi gio ...hehehe
Trả lờiXóaMùa thu của em chết rồi mà anh, hihi
Trả lờiXóaEm thik pic 2, quá đẹp !
Trả lờiXóaPic cuối cũng đẹp, chỉ có ông thầy là xấu thôi =))
Chắc là có điều gì ẩn khuất chưa hóa giải được hay mùa thu có tội tình gì hả em???
Trả lờiXóaCon gái nói có là không, con gái nói không là có đấy.... nên khi nghe nói ông thầy xấu thì phải hiều ngược lại là ông thầy đẹp trai á...hehe...
Trả lờiXóaThèng ngồi ngòai cùng bên tay phải là thèng mô mà...gướm rứa há há :D
Trả lờiXóaLưu bút đứa nào ổng cũng viết: "Bạn A-Z thân mến!" hết luôn nè :-)
Trả lờiXóaHaha... chính xoác luôn á, tặng pạn 10 điểm, vỗ tay bộp bộp....
Trả lờiXóaSao pạn lại xem thường mình quớ dzậy nè... tiếc lộ cho pạn biết ngoài từ "thân mến" còn có những từ khác "nhớ", "thương", "yêu" nữa á pạn...hehe...
Trả lờiXóaAnh Bảo không hổ danh là bạn hiền của anh mí chục năm. :))))))))))))))))))))))))))
Trả lờiXóaGướm rứa...nên em nhìn miết mà có ra đâu. hí hí
Trả lờiXóa(zọt lẹ...:D)
Xời! Nhìn cái thấy lun. :D
Trả lờiXóaTại...gướm nên nhìn cái thấy lun á bé hí hí :)
Trả lờiXóaChậc chậc, mình tuởng...thân mến là ít...sến nhứt rồi chớ hế hế!!! :D :D ;D
Trả lờiXóaMềnh phái ai nói mềnh sến vì... sến sang, sến thanh lịch mừ. Giận pạn vì nói mềnh ít sến đó nha...haha...
Trả lờiXóaHỏng biết có phải vậy không hay là ngâm cứu hết một thời gian dài mới tìm ra đáp án...há há...
Trả lờiXóaXời! Cứ lựa đại thèng...zấu nhứt là đúng i hahahha!
Trả lờiXóaĐâu có đâu mình nói pạn sến nhìu...nhìu...rất nhìu mừ hé hé! Tự nhiên mở cái beat MUKNX chi chi á! hong có giai điệu gì hít chơn :D
Trả lờiXóaCoi chừng mắt pạn có vấn đề roài á, chiều nay nhớ rủ pà pạn già đi đo mắt lại nghen pạn...hí hí...
Trả lờiXóaHế hế, miễn sao đúng i là được gòi :D
Trả lờiXóa