Thứ Năm, 19 tháng 7, 2012

NHỮNG Ô CỬA XANH

Dạo này, có vẻ các nam ca sĩ thích khóc trên sân khấu thì phải? Hết ca sĩ Nathan Lee bật khóc khi trình bày ca khúc “Lại gần hôn anh” trong đêm nhạc của anh, rồi Minh Quân rấm rứt thương xót khi đồng nghiệp bị loại sớm trong cuộc thi "Bước nhảy hoàn vũ", đến ca sĩ Cao Thái Sơn vừa trào nước mắt vừa hát Anh đã sai trong đêm “Quà tặng âm nhạc” và giờ là ca sĩ Đức Tuấn đã nghẹn ngào và khóc đến mức không thể hiện trọn vẹn nhạc phẩm Những ô cửa xanh trong chương trình “Thay lời muốn nói” số tháng 7/2012 với chủ đề “Chốn thân thương”. Dẫu biết rằng khóc trên sân khấu đối với những ca sĩ được gọi là chuyên nghiệp rất không nên xảy ra, riêng với Đức Tuấn dù chẳng ưa ca sĩ này tí nào nhưng ku Trí có thể hiểu và thông cảm cho anh, dường như bức thư của bạn Phạm Văn Tài gửi cho chương trình qua giọng đọc nhẹ nhàng, truyền cảm của MC Quỳnh Hương đã chạm sâu vào cảm xúc tuổi thơ của anh với thật nhiều kỷ niệm tuy êm đềm nhưng đầy khó khăn, thiếu thốn… nên khiến anh mãi rưng rưng niềm xúc động khi đang trình bày ca khúc trên.

 

Bức thư có đoạn: “Ngày ấy tôi còn bé lắm, chỉ chừng 5 tuổi. Ba mẹ tôi với công việc đồng áng nên cứ sáng sáng là ba lại chở mẹ đi làm bằng chiếc xe đạp cọc cạch. Nhà tôi thì ở ngay đường quốc lộ, mang chúng tôi đi theo để vào vườn thì không tiện, mà để ở nhà thì sợ hai anh em tôi lang thang ra đường sẽ bị tai nạn hoặc bị bắt cóc. Và vì vậy, giải pháp mà ba mẹ tôi đưa ra đó là.. cho hai anh em tôi ở nhà và khóa cửa lại… Đương nhiên là có lời dặn dò ân cần dành cho tôi và đứa em gái 3 tuổi… Và cứ như thế, một khoảng thời gian rất dài tôi làm bạn với em gái mình cùng ô cửa sổ và khoảng sân đầy nắng phía trước mà tôi được nhìn thấy… Cái khung cửa sổ với những chấn song gỗ tròn tròn và đằng sau đó là hai anh em tôi đang đứng sát vào đưa mặt nhìn ra sân có lẽ là hình ảnh không bao giờ những người hàng xóm của chúng tôi quên được… Mặc dù vậy, từ đó đến tận bây giờ tôi chưa bao giờ cảm thấy buồn ba mẹ tôi vì điều đó. Vì hơn hết, tôi vẫn ý thức được rằng ba mẹ phải đi làm để lo cho chúng tôi. Những lúc đó, cái sự ngây ngô trong một đứa trẻ luôn thôi thúc tôi rằng phải lớn thật nhanh, chí ít cũng có thể cùng ba mẹ vào vườn đỡ đần một chút gì đó… Và rồi hơn 20 năm sau, cái khoảng sân nhỏ đó vẫn hàng ngày đi theo ký ức của tôi cho đến tận bây giờ… Có lẽ, giờ thì không còn không gian nào có thể bó buộc tôi như thế nữa, và tôi cũng được nhìn thấy những khoảng trời bao la, rộng mở… nhưng vẫn mơ về khoảng sân ấy, một khoảng sân mang tôi về với tuổi thơ của mình…”

 

Thú thật, nghe xong lời tâm sự của bạn Tài và nhìn ca sĩ Đức Tuấn rơi lệ khi hát sao thấy nghèn nghẹn trong lòng vì nó thật giống hoàn cảnh ku Trí ngày xưa quá, có khác chăng là nhà ku Trí may mắn có đến 3 cửa sổ với 2 cái quay ra mặt đường và 1 cái nhìn ra khoảng sân của hàng xóm, mỗi lần mẹ đi làm và cánh cửa được khóa lại thì những ô cửa sổ đã biến thành vô số đề tài để chị em ku Trí có thể tự do thoải mái tô vẽ nên biết bao bức tranh với đủ gam màu tươi sáng đầy nghịch ngợm, tha hồ tưởng tượng những khoảng trời mơ ước của riêng mình với đầy ắp tiếng cười giòn tan, chứa chan tình yêu thương và hạnh phúc. Mặc dù đã hơn 20 năm gia đình ku Trí không còn sống trong căn nhà ấy nữa, nhưng có lẽ đi suốt hành trình trong cuộc đời này ku Trí vẫn không thể nào quên vì nó mãi là dư vị ngọt ngào của tuổi thơ chị em ku Trí ngày ấy.

 

Đôi khi chỉ có vài phút thảnh thơi cho ngày xưa ùa về với biết bao ký ức, cho nôn nao những hoài niệm tưởng chừng như đã ngủ vùi lâu lắm, có niềm vui nhưng cũng có những nỗi buồn lãng đãng nhưng ku Trí vẫn luôn nhớ đến ngày xưa bằng một niềm nhớ từ tận đáy sâu trái tim mình, vẫn luôn cất giữ trong tim một niềm yêu tha thiết về nơi ấy: ngôi nhà có 3 cửa sổ…

 

P/S: Hình ảnh sưu tầm

14 nhận xét:

  1. Hehehe, cái đó gọi theo phong cách đương đại là chưa chuẩn men đó cậu.Tối này tớ có xem chương trình Ngôi nhà âm nhạc, nhạc sĩ Hoài Anh có nhận xét về em Huy (hạng nhất) khi hát bài Mẹ là: có lần ông đi xem hát, thì có một ca sĩ nọ biết được tin mẹ mất nhưng vẫn cố gắng hoàn thành tốt bản nhạc của mình, cho nên dù sao thì em cũng phải kìm nén cảm xúc để hoàn thành bài hát của mình. Thế thì như vậy mấy nam ca sĩ này nghĩ thế nào khi nghe Hoài Anh góp ý như vậy há.

    Có những chuyện mình tưởng chừng nó đã ngủ quên theo thời gian, nhưng rồi một câu chuyện hay một hình ảnh nào đó cũng có thể đưa ta về với ngày xưa, những kỷ niệm thời thơ ấu luôn luôn là một file dữ liệu được lưu trữ kỹ nhất phải không cậu.

    Trả lờiXóa
  2. Âm nhạc và ca từ đều hay quá ta ơi...Bởi zậy, mình lúc nào cũng yêu những sáng tác của nhạc sĩ Trần Lê Quỳnh hết á. :D

    "Hãy yêu cuộc sống như Cha hằng yêu" anh nhé! :)

    Trả lờiXóa
  3. Nhớ là anh Kiwi nhà mềnh cóa một ô cửa sổ màu trắng nhìn ra thấy toàn sao trời mà ta. hí hí. Khi nào nhớ "ngôi nhà có 3 cửa sổ" thì lấy "ô cửa màu trắng" ra ngắm cho đỡ nhớ nha. :D

    Trả lờiXóa
  4. "Cùng ngồi bên Cha trong chiều mưa. Cuốn phim ngày cũ nhắc lại trong mơ.
    Thấy quanh con bao đổi thay. Và Cha cũng vậy, tóc bạc nhiều..."

    Tự nhiên sáng chủ nhựt qua đây chi choa nhớ Ba zậy trời. :(

    Trả lờiXóa
  5. Ký ức tuổi thơ đi theo cùng năm tháng của chúng ta...:)

    Trả lờiXóa
  6. Uhm. Kí ức và những hoài niệm ... :)

    Trả lờiXóa
  7. Hehe... Tớ cũng đồng ý với quan điểm của cậu, tớ xem trên báo mạng có nói rằng lúc chạy chương trình tổng duyệt không có ai bị khóc hết. Nhưng khi đến giờ phát sóng trực tiếp... phải chi... phải chi MC Quỳnh Hương không để cho mình yếu lòng, tiết chế được cảm xúc của mình khi dẫn chuyện thêm chút xíu nữa thì hay biết mấy, có thể "Chốn thân thương" đã làm lay động góc nhớ của trong mỗi người khiến Đức Tuấn không hoàn thành tốt bài hát của anh được.
    Cậu thấy đấy, đa số những entry của tớ đều viết về những kỷ niệm thời thơ ấu, rất trong trẻo, ngọt lành, giản dị, không cầu kỳ mà thậm chí "quê một cục" nhưng mỗi khi nghĩ về lòng cảm thấy bình yên, nhẹ tênh trước cuộc sống bộn bề...

    Trả lờiXóa
  8. Cảm ơn em đã có những lời nhận xét chí lý, trong thời buổi hiện nay giữa đầy rẫy những nhạc phẩm liên tục xuất hiện như nấm sau mưa hiếm có những bài hát khiến cho ta nhớ mãi, cũng may...

    Trả lờiXóa
  9. Đúng là con gái có khác... lúc nào cũng cưng ba quá hén...haha...

    Trả lờiXóa
  10. Hehe... Đâu cần như vậy em, nếu bỗng dưng bắt gặp đâu đó một hình ảnh liên quan đến ngày xưa tức thì anh có thể vẽ ngay trong đầu mình với từng chi tiết thật rõ ràng và chính xác á :))

    Trả lờiXóa
  11. Luôn mãi đẹp và không bao giờ bị nhạt nhòa phải không kưng...hehe...

    Trả lờiXóa
  12. Đó là những ngày tháng tươi đẹp, đó là những ngày tháng hạnh phúc mà cho dù cuộc sống sau này có thế nào kưng cũng không thể tìm lại được á...hehe...

    Trả lờiXóa
  13. Bao giờ cho đến ngày xưa ..........

    Trả lờiXóa
  14. Dẫu biết đã là ngày xưa thì không bao giờ trở lại nhưng mỗi khi ta nhớ về ngày xưa, lòng bỗng dưng cảm thấy bình yên thật lạ đấy ông bạn, mà cũng chỉ cần bấy nhiêu vậy thoai...hehe..

    Trả lờiXóa