Thứ Sáu, 30 tháng 7, 2010

NHỮNG KHOẢNH KHẮC KHÔNG TÊN

Khi tỉnh giấc, tôi thấy chị Hai ôm bé bo (con của chị Hai) đứng cạnh cửa sổ ngắm bình minh. Ánh sáng rọi vào làm họ nổi bật lên. Và họ thậm chí không biết tôi đang nhìn họ.

Khi chưa bước vào nhà, tôi ngó qua cửa sổ, thấy bé bo đang cùng ngồi với mẹ tôi. Mẹ tôi hướng dẫn bé tô màu những bức vẽ để tặng cho mọi người nhân dịp sinh nhật lần thứ 5 của bé. Bà thật kiên nhẫn, còn bé bo trông rất vui. Họ thậm chí không biết tôi đang nhìn họ.

Tháng trước, đi cùng với mẹ về quê thăm mộ bà ngoại, tôi thấy mẹ đặt trước bia mộ một mớ giấy tiền vàng bạc và đồ mã để “giúp đỡ” ngoại. Rồi mẹ ngồi bên mộ, thì thầm với ngoại điều gì đó. Và mẹ thậm chí không biết tôi đang nhìn mẹ.

Khi anh rể tôi và bé bo ngồi xem đá bóng trên ti vi, anh rể tôi ôm bé trong lòng. Nhìn cặp mắt của anh rể tôi có thể nhận ra ngay anh chỉ muốn được ôm bé thôi, chứ không thích xem đá bóng. Và ông anh rể thậm chí không biết tôi đang nhìn anh.

Mời người bạn thân đi nhậu, hai thằng uống thì ít mà say sưa ngồi nói chuyện thì nhiều, bạn luyên thuyên đủ thứ chuyện. Bạn thậm chí không biết rằng tôi đã phát hiện ra bạn có nụ cười thật tươi và đôi mắt biết nói thật đẹp.

Bạn rất thích chụp hình, bạn nhờ mọi người chụp hình bạn với bất cứ những gì cảm thấy thích: một con ngỗng thơ thẩn bên hàng rào, những bông hoa dại không tên giấu mình trong đám cỏ, cảnh hoàng hôn trên bãi biển, ánh nắng chiều chiếu xiên quệt từng vệt vàng rõ rệt trên đường phố, đôi cánh cò bay chấp chới, vài đóa sen nở muộn,… mục đích để lưu lại những khoảnh khắc đẹp. Bạn cứ lo tạo dáng, cười duyên rồi giục họ chụp lia lịa để chuyển cảnh. Bạn thậm chí không biết rằng tôi đã nhìn và nhận ra ở bạn có năng khiếu của một model.

Bạn đã nhảy cẫng lên vì vui mừng, xúc động đến rơi nước mắt khi nhận quà từ những người bạn thân của mình nhân dịp bước sang tuổi mới. Rồi bạn lo mở quà mà bạn thậm chí không biết rằng tôi đã nhìn và biết đó là những giọt nước mắt của hạnh phúc.

Và không ai biết là tôi đang ngắm nhìn họ. Không ai biết rằng khi ngắm nhìn họ hạnh phúc, tôi mới chính là người cảm thấy mình hạnh phúc biết bao.

P/S: Hình ảnh sưu tầm

Chủ Nhật, 25 tháng 7, 2010

NIỀM TIN

Bạn có nghĩ rằng được tin tưởng là một hạnh phúc không?

Ngày tôi nhận giấy báo trúng tuyển đậu đại học, khi mẹ tôi hôn lên má tôi như ngày xưa mẹ tôi đưa đến trường mẫu giáo, tôi đã thật hạnh phúc. Tôi hiểu, rồi đây tôi sẽ phải cố gắng, phải nỗ lực nhiều lắm vì đường đời dài trước mắt, bao chông gai, bao khó khăn sẽ đến. Nhưng tôi sung sướng được cố gắng, được nỗ lực… bởi tôi biết giờ đây, trong mắt cha mẹ, tôi đã lớn, chí ít thì cũng đủ lớn để nhận được trọn vẹn niềm tin từ cha mẹ, niềm tin nuôi dưỡng suốt một đời.

Khi thầy tôi (người anh mà tôi kính trọng gọi là thầy đã dạy kèm tôi trong thời gian tôi chuẩn bị tham gia các kỳ thi vào lớp 10) vỗ vai tôi và nói rằng thầy hy vọng tôi sẽ đạt điểm cao trong kỳ thi chuyển cấp sắp đến, tôi vui và cảm động biết bao. Những gì thầy nói đã làm tôi hạnh phúc vì được thầy tin tưởng. Với tôi, một ánh mắt ấm áp và một giọng nói đầy ắp niềm tin bao giờ cũng có sức mạnh hơn là một câu giao phó trách nhiệm.

Khi người bạn thân của tôi gục đầu vào vai tôi nức nở vì sắp phải đi xa, tôi đã nghẹn ngào không nói nên lời… Tôi nhớ mình đã đọc được ở entry của cậu Nhựt rằng: Bộ phận quan trọng nhất trên cơ thể con người là bờ vai. Ai cũng cần có một bờ vai thật vững chãi để những người thân yêu có thể thoải mái gục đầu vào đó mà khóc, mà tìm một chỗ dựa. Và nước mắt của bạn tôi làm tôi tự hào vì bờ vai của mình đã đủ chắc chắn để bạn có thể tin tưởng mà tựa vào. Tôi ôm chầm lấy bạn, không nói một lời mà chỉ yên lặng, thật yên lặng để nghe hạnh phúc của tình bạn lan tỏa ấm áp trong lòng hai đứa…

Và có một đêm, bạn nói chuyện với tôi giọng háo hức: “Tớ cảm thấy quý mến cô bé hôm tớ rủ đi uống nước cùng với cậu… Bí mật đấy nhé!” Tôi thấy lòng rộn rã như đây chính là tình yêu của mình vậy. Bạn à! Khi bạn được nghe bí mật về cảm xúc đầu đời của một người, thì bạn chính là kẻ được người khác tin tưởng nhất đấy. Còn người bạn đang hạnh phúc của tôi ơi! Cảm ơn bạn nhiều lắm!

Đôi khi bất chợt, người đồng nghiệp trong Công ty hỏi: “Cậu có tin tớ không?”. Mình lặng đi một tí rồi nhìn thẳng vào mắt bạn, nhẹ nhàng: “Tin chứ!”. Và mình lại cảm thấy sung sướng, sung sướng vì biết mình đã vừa mang đến niềm hạnh phúc cho người khác.

Vậy là bạn đã đồng ý với tôi rằng: Được tin tưởng là một hạnh phúc rồi chứ?

Thế thì tôi rất cảm ơn vì bạn đã tin, ít nhất thì bạn cũng đã suy nghĩ về những gì tôi nói. Nên tôi sẽ kể tiếp với bạn rằng: Trên đời này, có những thứ một khi đã mất đi thì rất khó có thể lấy lại được. Niềm tin là một trong số những thứ ấy. Bạn đang rất hạnh phúc vì được tin tưởng, nhưng bạn hãy nhớ là bạn sẽ dễ dàng trở thành kẻ bất hạnh khi người khác không còn đặt niềm tin nơi bạn nữa. Cho nên hãy cố gắng sống sao cho mọi người luôn nghĩ đến mình như một chỗ dựa, đừng vì bất cứ lý do gì mà để mất lòng tin bạn nhé! Hạnh phúc đẹp đấy nhưng mong manh và dễ vỡ lắm bạn à…

 

P/S: Hình ảnh sưu tầm

Thứ Hai, 5 tháng 7, 2010

CHÚT HƯƠNG VỊ CUỘC ĐỜI… LÀ ĐÂY

Ngày 08/5/2010

H: Sắp tới Công ty chuẩn bị họp bỏ phiếu tín nhiệm bổ nhiệm lại một số chức danh Trưởng Phó các Phòng, Đội sản xuất, em chuẩn bị soạn thảo thông báo gửi các để các Phòng, Đội sản xuất sắp xếp thời gian tiến hành họp nhé.

T: Dạ, để ngày mai em làm rồi gửi qua cho chị xem.

H: Hai chị em mình cuối tháng 6 này đều hết thời gian giữ chức vụ, sẽ tiến hành bổ nhiệm trong đợt này luôn.

T: Đợt này bổ nhiệm lại hơi nhiều đấy chứ chị, đến 9 người luôn, đó là chưa kể bổ nhiệm lại Giám đốc của 2 Xí nghiệp trực thuộc Công ty.

H: Vậy em làm thông báo bổ sung cả 2 Xí nghiệp luôn...

 

Ngày 26/5/2010

H: Chị dự tính 14 giờ thứ 4 tuần sau phòng mình tổ chức họp bỏ phiếu tín nhiệm bổ nhiệm, chị có đề xuất này em xem thử có được không, 2 chị em mình lần lượt đọc bản kiểm điểm để mọi người trong phòng đóng góp ý kiến, sau đó tiến hành bỏ phiếu chung cả hai trong 1 phiếu nhé em.

T: Đúng vậy đấy chị, mình nên bỏ phiếu như thế sẽ tập trung và việc kiểm phiếu sẽ nhanh hơn.

 

Ngày 02/6/2010

Phòng tổ chức họp bỏ phiếu tín nhiệm bổ nhiệm lại chức danh Trưởng Phó phòng.

Kết quả bỏ phiếu bổ nhiệm lại: 12/12

 

Ngày 28/6/2010

Lãnh đạo Công ty tổ chức họp bỏ phiếu tín nhiệm bổ nhiệm lại một số chức danh Trưởng Phó các Phòng, Đội sản xuất và Giám đốc 2 Xí nghiệp.

Kết quả bỏ phiếu bổ nhiệm lại: 27/28

 

Cảm ơn tất cả mọi người đã tin tưởng và ủng hộ tôi để có được kết quả như vậy. Cảm ơn nhé… chút hương vị cuộc đời…

P/S: Hình ảnh sưu tầm

Thứ Năm, 1 tháng 7, 2010

TÔI ĐI TÌM... MỘT CHÚT BÌNH YÊN


Lòng đầy vụn vặt...

Đi tìm những gì nhẹ nhàng... bình yên...

Những thứ đôi khi đơn giản nhưng làm lòng ta cảm thấy... êm... yên...
Chỉ là... một chút xanh... mát... dịu...

Bình yên... một thoáng cho tim mềm...

Bình yên những cánh cỏ ba lá...
Bình yên... tìm mãi những khi thơ bé... một miền kí ức tuổi thơ... an nhiên tự tại...
Bình yên như cánh diều xưa... giờ trôi mãi nơi nao...

Bình yên là nét thơ ngây của con trẻ... thơ ngây...

Bình yên... vô tư như cây cỏ...
Bình yên... là bầu trời nhỏ... xanh... mênh mang...

Bình yên đơn giản... như góc phố... vắng... ngái ngủ

Bình yên như những chiếc lá kia... rơi rơi

Bình yên những lúc bên nhau... một tình yêu nhỏ... nhẹ ru...
Bình yên là... bên nhau lặng yên... chỉ cần trái tim đang rộn ràng
Bình yên... có một bờ vai để tựa vào... hạnh phúc...

Phố chiều có mưa... ấm áp một vòng tay... ấp ủ... bình yên

Và cả... những cái nắm tay... siết nhẹ...
Và đôi khi... bình yên là một nỗi nhớ vô hình... những khi một mình...

Bình yên với những mơ ước... vẩn vơ

Có khi cũng chỉ cần một mình... vị cafe thật lạ

Sau cơn mưa... trời lại sáng... đó cũng là giây phút bình yên

Bình yên đủ... bình yên giản đơn...

Bình yên... một giấc đầy... bình yên cho ngày mai... hạnh phúc giản đơn... không có nhiều toan tính

  

P/S: Hình ảnh sưu tầm