Thứ Hai, 24 tháng 12, 2012

NHỚ MÙI GIÁNG SINH XƯA

Mấy ngày hôm nay tự nhiên ku Trí cảm thấy trong người mệt mỏi, tự nhủ dạo này sức khỏe của mình kém quá vậy nhỉ, hỏng lẽ mình lại bị ốm nữa sao??? Rốt cuộc đã tìm ra thủ phạm là do cái tánh đỏng đảnh của “anh thiên”, dường như những tia nắng hanh hao mãi rong chơi còn sót lại cuối cùng đã tìm được đường về nhà và nhường lại cái âm u, lãng đãng của khí trời se lạnh, của những cơn mưa phùn bất chợt như để tô điểm thêm bức tranh giao mùa và báo hiệu một mùa Giáng Sinh đã về. Trong cái tâm trạng đang ngổn ngang thế này khiến ku Trí bồi hồi nhớ da diết những mùa Giáng Sinh gắn với tuổi thơ mình với thật nhiều kỷ niệm và ấn tượng khó phai…


Nhớ mãi cái lạnh mỗi khi đông về mang theo cái rét ngòn ngọt thấm sâu tận tim óc, gió từng hồi rít liên tục trên những ngọn cây rồi thổi thốc vào trong người khiến cái lạnh càng thêm se sắc, tê buốt cho dù có trang bị hai ba lớp áo cũng chẳng ăn thua gì, lạnh là thế, vậy mà mỗi khi màn đêm buông xuống ku Trí cùng tụi bạn hàng xóm vẫn tươi cười, vui đùa chạy nhảy ngoài sân, chốc chốc chụm hai tay lại rồi đưa lên miệng và thở ra rồi la lên “Tao vừa thở ra khói đấy tụi bây ơi???”. Nói vậy không phải mẹ ku Trí thiếu quan tâm lo lắng bởi vì ngày ấy cái ăn còn lo chưa xong huống hồ nói đến chuyện cái mặc để giữ ấm, thế mà chúng tôi chứ khỏe phây phây chứ chẳng đau ốm nhiều như những đứa trẻ bây giờ. Nhưng tối đến, trước khi đi ngủ bao giờ mẹ ku Trí cũng nhóm một bếp than hồng rồi vùi trong tro và đặt dưới gầm giường, xong ba mẹ con ku Trí cùng quây quần nằm sát bên nhau, chẳng biết hơi ấm từ trái tim đầy yêu thương của mẹ hay từ bếp than do bàn tay mẹ nhóm lên mà nhờ thế hai chị em ku Trí luôn được ủ ấm và có những giấc ngủ ngon suốt nhiều mùa đông dài…

Nhớ mãi chiếc mũ Noel đầy huyền bí và ma lực không thể thiếu mỗi dịp Giáng Sinh về được bày bán khắp nơi mà giờ chỉ còn trong hoài niệm của những người cùng thế hệ với ku Trí. Được làm rất đơn giản giống như chiếc mũ của những cổ động viên chương trình “Đường lên đỉnh Olympia”, bìa cứng được cắt ra một dải với kích thước chiều rộng khoảng 4cm, chiều dài thì không giới hạn được giữ cố định trên đầu bằng một cái kim kẹp giấy. Chính giữa một cây thông hoặc ông già Noel được cắt khéo léo phun đầy kim tuyến lấp lánh, thêm một vài chiếc lông gà, lông vịt nhuộm màu xanh đỏ vàng tím điểm xuyết xung quanh khiến chiếc mũ Noel thêm phần mềm mại và quyến rũ. Mặc dù chiếc mũ Noel ngày đó mãi mãi là niềm mơ ước của ku Trí nhưng không phải vì vậy mà ku Trí cảm thấy chạnh lòng, trái lại ku Trí cảm ơn mẹ vì đã dạy cho mình một bài học về những điều quan trọng trong cuộc sống, từ đó tạo niềm tin và động lực phấn đấu sau này được tốt đẹp hơn.


Nhớ mãi những bài thánh ca ngân vang trong bầu trời đêm lấp lánh ánh sao và rực rỡ ánh đèn: “Con quỳ gối ôn lại ngày qua đáng nhớ, con quỳ gối cảm tạ tình yêu quý giá, mừng sinh nhật Chúa chí nhân, mừng sinh nhật Chúa muôn năm, sinh nhật cùng với tháng năm bền vững…” và “Đêm đông lạnh lẽo Chúa sinh ra đời, Chúa sinh ra đời, nằm trong hang đá nơi máng lừa, trong hang Belem ánh sáng tỏa lan tưng bừng, nghe trên không trung tiếng hát thiên thần vang lừng…” khiến người ngoại đạo như ku Trí cảm thấy lòng nhẹ nhàng, thanh thản.

Nhớ mãi quang cảnh trước nhà thờ được trang hoàng lung linh với vì sao lạ trên cao, với hang đá, máng cỏ, mẹ Maria, Thánh Giuse, Chúa Giêsu, các mục đồng, thiên thần và nhiều dây hoa trang trí, lồng đèn ngôi sao, lồng đèn bánh ú giăng từ ngoài cổng đến bên trong thánh đường lộng lẫy và tôn nghiêm. Thật may mắn một vài mùa Giáng Sinh ku Trí được người nhà hàng xóm dẫn đi dự lễ, có tận mắt chứng khiến những bàn tay chắp lại, những ánh mắt thành kính ngước lên nguyện ngắm trong giờ phút Thiên Chúa giáng sinh xuống trần thế mang thập tự giá cứu rỗi cho nhân loại mới thấy đức tin của các con chiên nơi Chúa lớn lao như thế nào.

               

Bỗng tiếng chuông nhà thờ gần đó thánh thót vang lên từng giọt, từng giọt rơi xuống rồi loang xa trong đêm đã cắt đứt dòng suy nghĩ kéo ku Trí trở về thực tại. Trong tiếng bing boong réo rắc dường như có cả tiếng thánh ca đang du dương trầm bổng thì phải, mùi Giáng Sinh xưa tuy đã trở thành ký ức nhưng mãi nguyên vẹn trong trái tim ku Trí, một thoáng bâng khuâng yêu thương vẫn đầy dâng không thể phai mờ…