Thứ Sáu, 13 tháng 1, 2012

…RỒI NHƯ ĐÁ NGÂY NGÔ

Mặc dù không được xem trực tiếp chương trình "Thay lời muốn nói" tháng 12/2011 với chủ đề "Hạnh phúc" trên kênh HTV9 lên sóng ngày 11/12/2011 nhưng dư âm của nó để lại đã khiến ku Trí hiểu thêm ý nghĩa của hai từ "hạnh phúc".

 

Thật vậy, có lần ku Trí đã từng nói hạnh phúc không quá to tát và xa vời, hạnh phúc đôi khi chỉ là những điều nhỏ bé, giản dị trong cuộc sống mà chỉ cần một phút lắng lòng ta sẽ tìm thấy niềm hạnh phúc trong mỗi giây phút, những khoảnh khắc sống của mình.

 

Xuyên suốt chủ đề của tháng là những bức thư nói về tình yêu thương gia đình, niềm hạnh phúc của đôi lứa yêu nhau nhưng gần cuối chương trình có một bức thư của anh Charlie Thắng Nguyễn, một người Việt Nam định cư ở nước ngoài từ năm 1978 viết cho người bạn gái mà anh yêu thương ngày trước có tên Lương Thị Kim Loan. Họ yêu nhau rồi xa nhau và lạc mất tin nhau, sau đó anh có về Việt Nam để đi tìm chị nhưng tất cả những nơi mà bạn bè của anh nói là có chị ấy thì anh đều đến tìm nhưng vô vọng và cho đến hôm nay anh muốn nhờ chương trình “Thay lời muốn nói” gửi hộ những dòng tâm sự của anh, biết đâu ở nơi xa xôi nào đó chị có thể xem được để hiểu được tấm lòng của anh:

 

… Chúng tôi già rồi, tôi mệt mỏi trong đau đớn vì sự tìm kiếm người yêu trong vô vọng.

“Đôi khi nắng qua mái hiên làm tôi nhớ… đôi khi bỗng nghe bước chân về đâu đó của em…”

Bài hát “Rồi như đá ngây ngô” đã làm tôi chìm trong tận cùng của nỗi đau, giờ này chắc rằng bạn ấy đã có gia đình, có cháu, có chắc, có biết rằng có người tình xưa đang ngày đêm tìm kiếm, ngày đêm mong cho cô ấy mãi được bình an…

“…Ngày nào vừa đến đã xa muôn trùng, ngày nào vội đi lạnh lùng bước chân…”

Hôm nay tôi viết lên những dòng chữ này xem như… dấu chấm hết cho một cuộc tìm kiếm, một cuộc tình ngắn ngủi đã làm cho tôi… chao đảo cả một đời.

Từ biệt em - người con gái tôi đã, đang và vẫn yêu... Xin vĩnh biệt vì tôi không còn sống được lâu hơn vì căn bệnh “trời kêu ai nấy dạ” và cả sự tuyệt vọng trong sự mòn mỏi tìm kiếm. Gửi lời chào tạm biệt người bạn gái của tôi…

 

 

Với anh: dù những cơn gió thời gian đã cuốn đi ở anh sức mạnh tuổi thanh xuân, giờ đây anh như một ngọn đèn sắp cạn dầu và nó sẽ tắt một ngày nào đó bất chấp anh có cố gắng níu kéo như thế nào, nhưng mơ phút tương phùng với chị vẫn mãi âm ỉ cháy bởi vì anh nghĩ đơn giản đó là một hạnh phúc…

 

Với chị: có hạnh phúc nào bằng nếu chị biết rằng trong trái tim của người mình đã từng yêu vẫn dành cho chị một góc nhỏ để hoài niệm nhớ nhung, đây dường như là một cách nhắc nhở với chính anh rằng chị vẫn luôn hiện diện trong anh và mãi mãi sẽ là như thế.

 

Với ku Trí: cuộc sống thật muôn trùng và có rất nhiều điều bất ngờ… hy vọng rồi hạnh phúc sẽ ùa về với anh thôi dù hơi muộn một chút, mong rằng anh hãy giữ gìn sức khỏe để sớm gặp lại được người con gái mà anh yêu thương suốt một đời…

 

P/S: Hình ảnh sưu tầm