Chủ Nhật, 18 tháng 9, 2011

LI VỜ SÔ CỦA NHỎ TÓC XOĂN HỌ LÊ TÊN LÝ

Dưới bàn tay "phù thủy" của đạo diễn Lê Quý Dương, li vờ sô "Hát cho riêng mình - Hát cho mọi người - VUI" của nhỏ tóc xoăn họ Lê tên Lý được chăm chút đến từng centimet đã thực sự đưa khán giả đi từ bất ngờ này đến ngạc nhiên khác, đầu tiên với màn đốt pháo sáng chào đón và nến được thắp lung linh dọc các bậc tam cấp bước lên xuống phía trước nhà hát Quang Trung của thành phố Quy nhơn, sân khấu tuy thiết kế đơn giản với bốn ký tự L-C-T-L viết tắt tên Lê Cát Trọng Lý cùng ban nhạc gồm: 1 bộ gõ, 1 violon, 1 guitar với 1 keyboard nhưng nó toát lên vẻ sang trọng và ấm cúng. Sự xuất hiện của cô cũng đã gây bất ngờ đối với tất cả mọi người có mặt tại nhà hát vì li vờ sô của Lý không giống bất cứ ca sĩ nào đã làm trước đó, cô bé tóc xoăn người gốc Đà Nẵng (cũng là đồng hương với một người bạn của ku Trí á ) chỉ mặc duy nhất một bộ trang phục xuyên suốt đêm diễn với quần jeans xanh, áo sơ mi khoác thêm chiếc áo ghi lê bên ngoài, cô cũng là người vừa hát vừa đàn, vừa làm người dẫn chương trình để cuốn khán giả vào những câu chuyện kể bằng âm nhạc của chính mình.

Có lẽ quá thừa nếu ku Trí lại tiếp tục bàn về ca từ, giai điệu hay giọng hát của Lý vì sau hai đêm diễn tại TP-Hồ Chí Minh - nơi bắt đầu của chuyến du ca, báo chí đã sử dụng hết những từ ngữ hay nhất, đẹp nhất, bay bỗng nhất để dành cho Lý rồi, vì vậy ku Trí xin mạn phép chỉ ghi lại một số câu nói rất dễ thương, chân thật, không màu mè của Lý trong khi xâu chuỗi đường dây chương trình những bài hát lại với nhau. Chính sự dễ thương đến mức ngây ngô đã làm cho khán giả nhiều lần phì cười và liên tục gửi tặng đến Lý những tràng pháo tay không ngớt...

- Bây giờ em hát nhé...  (câu kết thúc sau màn chào hỏi ngắn gọn và gửi lời cảm ơn đến quý lãnh đạo thành phố, các anh chị em, cô chú bác có mặt tại nhà hát).

- Không ngờ hôm nay mọi người đến xem em hát đông như vậy, em cảm ơn mọi người nhiều lắm...

- Nhạc của Lý có giai điệu buồn, rất kén người nghe nên nếu có khán giả nào buồn ngủ thì cứ việc ngủ...

- Đây là lần đầu tiên đến Quy Nhơn, chắc Lý thấy lạ, Lý giống con nít quá...

- Từ đầu chuyến du ca đến giờ, hôm nay Lý mới được tặng hoa...  (câu nói sau khi có một khán giả lên tặng hoa).

- Khi nào khán giả không nghe lời của bài hát mà chỉ nghe giai điệu của nó thôi tức là hết rồi á...

- Tiếp theo đây là một nhạc phẩm mang tựa đề "Bài ca Tây Tạng" có giai điệu vui tươi lắm...

- Cảm ơn bà...  (chắc quá xúc động nên cô đã xưng hô như vậy với một người phụ nữ tầm bốn mấy tuổi khi nhận hoa kết thúc đêm diễn).

- Tối nay Lý vui lắm vì các bạn đã ở đến giờ này cùng với Lý...  (nói với tất cả mọi người đã nán lại đến cuối đêm diễn để mua đĩa nhạc của Lý và chờ được ký tặng).

- ...

 

Toàn cảnh phía trước của nhà hát Quang Trung - thành phố Quy Nhơn

 

Sân khấu được thiết kế đơn giản với 4 ký tự L-C-T-L nhưng sang trọng và ấm cúng

 

Tuy ngồi lọt thỏm ngay chính giữa sân khấu nhưng Lý đã thực sự bừng sáng

 

Nhí nhảnh cùng với violon Cát Du và keyboard Vũ Đặng Quốc Việt

 

Hát với cây guitar...

 

... rồi cùng cây violon và...

 

... với cả ban nhạc (tấm hình này ku Trí chụp thiếu keyboard Vũ Đặng Quốc Việt)

 

... Phiêu cùng cây vĩ cầm

 

Lý cùng ban nhạc và "ông bầu" Lê Quý Dương ra chào khán giả

 

Có như vậy mới thấy cô gái này không những giản dị trong âm nhạc mà còn giản dị trong cả cách ăn mặc cũng như giao tiếp.

Hai mươi bài hát... í quên cộng thêm một bài khuyến mãi nữa có thể nói đây là một bữa tiệc âm nhạc thịnh soạn đã khiến cho khán giả muốn nán lại thêm chứ không muốn ra về vì chính cái giản dị, chân thật của Lý đã chạm đến được trái tim của mọi người.

Đối với riêng ku Trí, đây là một li vờ sô thành công của Lý...

Thứ Hai, 12 tháng 9, 2011

TẢN MẠN MỘT CHIỀU MƯA...

Ngày 11/9/2011...

 

15h00. Trời chuyển mưa, cả một góc trời mây đen ùn ùn kéo đến như báo hiệu sắp hiện diện của một cơn mưa lớn, gió thổi mạnh từng cơn làm tung những chiếc lá khô bay cao lên không trung cộng vài hạt mưa rơi lắc rắc khiến cho cơn mưa như muốn có mặt nhanh hơn, trong hoàn cảnh này Trí tui nghĩ bất kỳ ai đang ở nhà nếu không bận công việc gì cũng ngại ra đường.

 

17h30. Cuối cùng những hạt mưa đầu mùa bắt đầu rơi xuống, mưa rối rít lên như đã lâu chưa được trút bầu tâm sự với vạn vật. Lộp bộp, rào rào, ầm ầm tiếng mưa rơi trên những nóc nhà hai bên đường, bầu trời trở nên tối sầm lại như đã vào tầm hai mươi mốt giờ vậy, không gian bên ngoài giờ biến thành màn mưa trắng xóa, phố xá bỗng chốc trở nên lộn xộn trong sự hối hả ngược xuôi của đủ loại xe cộ đang lưu thông. Mưa mỗi lúc một nặng hạt, những hạt mưa như trêu chọc, thách đố tính kiên nhẫn của con người bằng cách hùa theo từng cơn gió mạnh quất vào mặt, cứa vào da thịt của khách đi đường rồi luồn vào bất cứ chỗ nào trống trước khi vỡ òa rơi xuống đất.

 

18h00. Một số con đường đã bắt đầu ngập rồi chìm dần trong biển nước, bao nhiêu rác thải từ cống hay sự vô ý thức của con người nổi bồng bềnh trên mặt nước khiến ku Trí liên tục gạt nước trên mắt kiếng mới có thể xác định đúng phương hướng để tránh sao cho không bị sụp ổ gà hay rơi vào những khu vực thấp trũng nước. Nước lạnh, trời mưa, đường tối, mưa vẫn cứ rơi rơi rơi. Phải loay hoay một hồi mới đến được Metro Quy Nhơn để mua ít đồ trong tiếng gầm rú của gió và cái lạnh se sắc của mưa.

 

19h00. Mưa dần ngớt hạt nhưng chưa tạnh hẳn, bầu trời giờ này không một ánh sao chứ đừng nói đến chị Hằng, chú Cuội hay Thỏ ngọc. Bỗng giật mình vì nghe đâu đó nơi xa vang lên tiếng chập chen hòa trộn tiếng trống rộn ràng, thôi thúc. À, thêm một mùa Tết Trung Thu nữa đã đến, những ký ức tuổi thơ của ku Trí chợt ùa về ngay trước mặt với vô số trò chơi như múa lân, phá cỗ, rước đèn,… khiến cảm xúc cũng nôn nao không kém và vẫn nguyên vẹn như thuở nào.

 

19h30. Thời tiết năm nay không ủng hộ những đoàn lân tham gia biểu diễn để phô diễn vẻ đẹp dũng mãnh, nhanh nhẹn, dứt khoát nhưng không kém phần sôi động trên đường phố. Lang thang dọc theo những con đường chính trong nội thành, nhớ ngày này năm ngoái chuyện kẹt xe gây ùn tắc giao thông do múa lân là chuyện bình thường thì tối nay ku Trí cứ thong thả lái xe mà không phải lo tìm đường thoát thân khi đã xem xong một trong những đoàn lân biểu diễn, đi mất mấy phút mới thấy một vài ngôi nhà còn mở cửa thì làm sao đoàn lân nào có cơ hội vào múa, thế mới biết cái không khí của phố phường sau cơn mưa nó vắng vẻ, trầm lắng và cô tịch như thế nào…

 

                     

 

21h00. Cũng may sau đó xuất hiện một vài đoàn lân nhỏ “nghiệp dư” cố gắng đội mưa để múa mong kiếm được ít tiền của những gia chủ hào phóng tốt bụng hòng vớt vác bù lỗ vào khoản mua sắm đầu lân và những trang phục, phụ kiện đi kèm được chuẩn bị trước đó cả tháng. Nhìn thần thái trên khuôn mặt của những chú lân, ông địa, Tôn Ngộ Không, Trư Bác Giới dưới mưa trông thật thảm hại, mệt mỏi xem lẫn chút buồn bã vì thiếu vắng tiếng cười, tiếng vỗ tay tán thưởng, tiếng la ó, tiếng hò hét của những đứa trẻ được bố mẹ dẫn đi xem.

 

22h00. Mưa dứt hẳn, không khí mát mẻ, gió lùa mát lạnh, nhìn lên bầu trời thấy thấp thoáng chị Hằng thoắt ẩn thoắt hiện sau đám mây đen. Nhấn thêm ga, ku Trí vội vàng trở về nhà, tối nay dường như giấc ngủ đến nhanh hơn mọi ngày, chắc có lẽ mưa đã giúp ku Trí gột đi những vướng bận của quá khứ, xóa đi những ký ức đáng buồn và làm tràn đầy những hoài niệm đáng nhớ.

 

… Tối ngày mai, vì là đêm cuối cùng… mong trời đừng mưa nữa…

 

P/S: Hình ảnh sưu tầm