Ngày 25/5/2011... Quy Nhơn đột nhiên đổ mưa...
Bất giác, tôi đưa tay đeo headphone, kích chuột vào bản hòa tấu “Kiss the rain” của Yiruma, một giai điệu dịu dàng, dặt dìu quen thuộc vang lên mà không biết bao nhiêu lần, có thể là 500, 1000 hoặc hơn nữa... và cho dù đã nghe rất nhiều lần nhưng mỗi lần nghe lại đều có một cảm xúc khác nhau. Lạ thật...
Quả đúng như vậy, nếu như Secrect Garden da diết với violon thì Yiruma sâu lắng với piano, bản hòa tấu này luôn cho ta một nét riêng không thể lẫn vào đâu được mà bất cứ người khó tính nào khi nghe cũng rất hài lòng... Tiếng đàn trong trẻo, thanh thoát, mềm mại rớt vào không gian rồi đột nhiên yên lặng đến nỗi ta có thể nghe từng giọt... từng giọt mưa long lanh tí tách rơi bên khung cửa sổ. Những lúc đó tâm hồn ta trở nên xanh tươi, dịu lại và lòng cảm thấy nhẹ nhàng như đang bay bỗng vậy... rồi đọng lại trong trái tim của ta một khoảng lặng, một chốn bình yên...
Sức mạnh của “Kiss the rain” quả thật tuyệt, nó như giúp con người ta quên hết những vướng bận xung quanh để trầm mình vào cơn mưa, trút bỏ sạch những ưu tư, lo lắng của bộn bề cuộc sống... Thật tuyệt vời!!!!
P/S: Hình ảnh sưu tầm